Thứ Sáu, 27 tháng 5, 2011 By: maxo'

Quỳnh Anh - 250511 - Xòe xe


https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhBWqrmt__EnsPiCoS2SyTzUyEblOcTWUI13bqPR0-LSLNeuXCxn8Dnkp2OWpUv9LXglyDK4jyfgG00ZYqwZNqTAkHtL89DaHMSdlDFphW5HcBJCGKxzpxd8yWZD6LG0I8ijvtj_Hj4cIM/s320/39954247.jpg
Hớn hở bảo vệ xong, chụp ảnh tóe loe. Rồi đinh ninh là đi liên hoan với nhóm ở lớp. Lớp còn định rủ nhau đi ăn chè đấy, xong lớp nháo nhác hết, lại thôi. Nhóm chơi có mấy đứa cũng chót hẹn liên hoan ở nhà, thế là cũng thôi... mình bơ vơ ^^!

Trưa về nhà, thôi cũng được, ôm 2 bó hoa về nhà, lòng rất vui. Về còn lôi máy ảnh ra tự sướng, mấy khi trang điểm, mình trang điểm lên xinh phết :">. Chiều nay sẽ làm gì nhở, hóa ra lại tiện, mình ra công ty, có cái việc quan trọng với anh em chưa làm :"> tiện thể mang bánh trái ra liên hoan mình thất học cái :D sáng nay, anh Trới với anh "sắc" còn vượt dặm đường vào cổ vũ cho mình cơ mà ^^.

Giờ mình đã quen đi đường mới, ra thương mại, rẽ vào Lê Đức Thọ, rồi ra thẳng đường đại lộ Thăng Long => khuất Duy Tiến. Đường đẹp, mát, ít bụi, không tắc, quá chuẩn :D 60km/h không phải chuyện lạ nữa ^^ đường ta ta đi.

Cái đường Đại Lộ Thăng Long ấy, không đẹp như mình tưởng, lắt léo, có vẻ xuống cấp rồi ý. Chẹp, toàn ô tô to đi lại, rồi 1 nửa đường mấy chỗ bị đọng nước, cát bụi nhem nhép, mình phải đi sát về bên lề trái để đỡ bẩn ý, ai mà chả đi thế.

Ấy cơ mà dại dột, mưa, hum nay đi cách xa cái lề đó một chút, nghe tiếng bim bim đằng sau, biết ngay 1 cái oto đang muốn vượt lên. mình vẫn đi. Cái oto con vượt lên thật, Nó phóng nhanh quá, tạt 1 luồng nước to vào mình, mình chỉ kịp phản xạ phanh gấp lại ...

XOOOOO.....ẸEEEEEEEEEE .....T................

Thế là xòe.

xe đổ nghiêng, ko bị lê xa lắm, mình biết là tay trái bị xước, nhưng may mà mặc áo chống nắng, Cảm giác đau như kiểu lần trước bị ngã xe, muốn rút chân trái ra mà ko được, cái xe đè lên chân, ko nhúc nhích, ướt, và bẩn.

Một cái xe máy dựng lại 1 chú 1 anh hỏi có sao không cháu. Chú ý còn nhặt hộ mình quả dưa và dắt xe vào lề đường. Xe nhấc lên mà mình không đứng dậy nổi, 1 người xốc mình đứng lên mới được, 1 loạt xe máy đi đằng sau đều hỏi có sao không. Tỉnh táo, kịp cảm ơn rối rít, cháu không sao, cháu ko sao, cảm ơn chú, cảm ơn anh ...Mọi người lần lượt đi. Mình bẩn hết quần áo từ trên xuống dưới (phía bên trái), đau, và xót xa em RSX. Cảm giác nó cũng đau lắm, xước mạnh thế cơ mà, gương lệch, yếm xước, cộng thêm cái để chân cạnh gạt số cong veo. Lúc ý mình mới biết là xe nổ máy được nhưng không đi được. Lo. Một cái ô tô đi qua, người trong xe dừng lại hỏi có sao ko em (thấy hay hay), mình bảo ko ạ, họ đi. Mình lại một mình, .... anh Nam gọi, chắc có việc gì, nhưng mình ko nhấc máy, lúc ý còn mừng mừng vì con điện thoại ko bị sao :">

Nhìn quanh 1 lúc, hỏi 2 chị lao công đi tới, họ bảo có chỗ sửa xe ở dưới, mình kịp định hình có 1 chỗ bơm vá xe máy, n ko hẳn là hàng sửa, thôi vậy, dù có bị chặt chém thì cũng phải sửa. Với bộ dạng đó của mình, người ta cũng thương chút. Cái chú ra dắt xe, rồi xem xét. Cái cô bán hàng nước thì rối rít chỉ mình chỗ rửa tay châ, rồi còn đưa dầu cho mình xoa tay đỡ thâm. Bắt đầu phân vân về nhà hay ra công ty. Chỗ này gần công ty hơn, nhưng mình bẩn thế này? công ty có để bộ quần áo ^^ về nhà nghỉ sướng hơn? nhưng đang mang cả dưa, cả bánh, lap, nặng kinh, tốt nhất là ra để công ty cho nhẹ nợ :s Lại còn hứa thanh toán lg nữa ... => ra công ty.

Mọi người ở công ty cũng nhận ra mình bê bết, xúm lại hỏi thăm, rồi còn hỏi mình có ngủ gật ko =.=! đấy, ngủ gật bao nhiêu lần mà ko sao, tỉnh như sáo lại bị, hức. Mình tập tễnh đi, máu ở tay cũng chảy ra, may mà xước không sâu. Không quá đau, nhưng tự nhiên thấy mệt, ngày hum nay có vẻ không suôn sẻ lắm. Nhưng cũng nhận ra là mình may mắn chán, ko gặp oto to, cứ tưởng tượng có cái xe tải chạy đằng sau ngay lúc đó thì chả còn ngồi mà viết note nữa rồi, hức.

Tối về, chân bắt đầu sưng to, tay đau. người bắt đầu mỏi theo. Giờ mới thấy sợ, thấy quý trọng mạng sống của mình hơn.

Bài học, đi đường, tốc độ vừa phải, nhất là đường trơn :s Cuộc sống có thể có nhiều điều khó lường, cần biết trân trọng mạng sống của mình và sống ý nghĩa nhất có thể!

0 nhận xét:

Đăng nhận xét