Thứ Tư, 15 tháng 12, 2010 0 nhận xét By: maxo'

Mưa phùn mùa đông

Một ngày mưa lạnh!

Nói là lười ra ngoài cũng đúng, nhưng cũng thích cái cảm giác đi trong mưa phùn, ướt áo, thấm dần vào trong, mát mát, lạnh lạnh. Gi ó táp vào mặt, da co lại, ko dám đeo khẩu trang vì sợ ướt!

Bắt đầu cảm thông với dân sales, khi mà ngọt giọng tưởng chừng ok hết rồi thì khách hàng vẫn chưa gật. Thất thểu đi về, ko buồn mới lạ. Cũng tự thấy là mình có ngọt giọng, n sao vào thực tế ko diễn ra như mình tưởng, nhiều khi chuẩn bị hết rồi còn chẳng kịp PR. Tự kỷ là khả năng mình ko đủ, ko quyết đoán, ko nhanh nhạy, rồi khi thấy còn quá nhiều thứ phải học, lại đâm nản, lười, trốn tránh!

Những việc lặt vặt đều giải quyết được, cũng an lòng. Mỗi tội nhảm đi nhảm lại là việc chính của mình còn bừa phứa, thì lại chẳng chịu làm gì cho nó thay đổi.

Mấy hum nay căng hơn, đầu phồng lên với nào là làm, học, mà cũng thèm đi chơi. ko học thì bất an, học cũng chỉ tạm, mình lâu lắm ko thấy điểm 10 là gì

2 bài học xương máu phải nhớ, tránh

1. Ko được quên tắt đèn bàn khi bật trong giường :|
2. Không ngủ gật trên đường (sợ lắm rồi)

Chỉ thích khi ngồi trong phòng, ngoài trời mưa tí tách thôi, mong là sáng mai đường khô ráo!