Thứ Năm, 1 tháng 11, 2007 0 nhận xét By: maxo'

Linh tinh

thức dậy vào một buổi sáng, vươn vai 1 cái rồi lại trùm chăn …nằm tiếp. không khí se se lạnh tràn vào trong phòng… ngoài trời mưa rơi tí tách, tí tách… cánh cửa sổ run run nhè nhẹ khi có cơn gió vi vu qua… cuốn chăn chặt hơn 1 chút, cười toe toét… em ơi mùa đông đến rồi đó …hi hi hi

rét thế này chẳng muốn đi đâu, sáng ni đã phải đấu tranh tư tưởng mãi mới có thể ra khỏi chiếc chăn ấm áp, để xì xụp bên bát mì tôm nghi ngút khói!!!

một ngày chưa ra khỏi nhà nên chưa có gì đặc biệt, nghĩ lại hôm qua, thật đầy sự kiện…

hôm qua 31-10…

ờ nhỉ, cũng mưa, cũng rét thế này, chính xác thì cái lạnh mới đổ bộ về hôm qua thôi mà! Sáng mở mắt, Tay lẩy bẩy nhắn cho cháu T iu 1 cái tin chúc mừng sinh nhật, đúng Hallowen mới hay chứ!

Chân bước xuống nền nhà lạnh cóng,vội rụt lại, may quá nhớ ra có đôi dép trong gầm giường, hơi bẩn 1 tí nhưng còn hơn rét ! mặc thêm cái áo khoác, mà vẫn cà run. Mưa ôi mưa, đang dịnh đến nhà H Dolly hôm ni, nghe nói nó mới từ ĐN về, thế mà mưa thế ni, nhụt hết cả trí. “alo kưng à, uh uh, được được, hic, uh, bà sẽ cố gắng đến, uh bỏng ngô à, ok hê hê” => đấy, tình bà cháu thêm túi bỏng ngô là đậm đà hơn hẳn!

Ào ào ào, rào rào rào, ối giời ơi, mưa to hơn, ngồi học 1 lát, đi giặt quần áo (chăm qué) dọn dẹp chớp nhoáng ! cũng đã 10h, mẹ không về, ta quyết định té đến nhà Dolly, hi hi, đỡ phải nấu cơm trưa!

ấy, trông cháu mình đi miền nắng gió cũng đen hơn 1 tí, nhưng thân hình cân đối, vẫn béo tốt như xưa! Có cả iem H đang nằm cong queo trong chăn, mình chân tay lạnh cóng vì nước mưa. Thế rồi 3 con ngồi buôn dưa lê, quên mất đường về.

_“cụ ơi, cụ đi học, cô giáo cho kiểm tra”_ đứa cháu quí hoá của mìn khẩn cấp thông báo

_“Á Á Á Á, thật ko? , hic, khốn khổ, được cái hôm bùng tiết thì cô lại…hu hu,hic. Đang nằm chăn ấm, …thật là nghiệt ngã!

Sau 1 hồi cân đo đong đếm, anh đành rời quê hương ra trường học. Con đường thân quen dường như rét hơn mọi ngày rất nhìu, gió thổi ngược, phóng xe bở hơi tai, cái tội học gần nhà khổ thế đấy. Vật vã đến rồi lại vật vã ra đi… đến đây mới thật sự hiểu câu “đời, ôi chao đời…” => ai lại vừa hạ cánh ở cổng trường thì đứa cháu Q quí hóa “nhanh nhảu” nhắn cho mình 1 tin dở khóc dở cười :“cụ cứ ở nhà ngủ cho khoẻ, cô bảo không kiểm tra nứa!” => pó tay chân, chuối cả buồng. Còn chút hơi nhỏ nhoi, ta lết vào thư viện ngồi cho nguôi ngoai! Hic hic hu…

Ây, ít ra cũng bù lại buổi sáng, chiều có vẻ thận lợi hơn, lên kịp xe bus, đi học đúng giờ ở TV ( không được sung quỹ => thế mới buồn, hé hé )

Trời vẫn rét…hôm nay anh C ko giảng, nhưng anh T bên doanh nghiệp giảng cũng hay lắm nhá, ai cũng được nói, lớp học hăng say quá 30p so với time. Thấy rằng những gì học lớp trước phát huy thật hiệu quả J

9h PM, no 4 go, vẫn kịp giờ xe bus, chuyến suýt cuối, xe ta bon bon trên chặng đường, 9h 40 mới về đến nhà, mưa nên mọi người nghỉ sớm, đường tối om. Tập trung hết sức lực vào đôi chân để ko dẫm phải mấy hố lầy của đường 32.Qua cái nhà ở cổng xóm, hương hoa sữa nhè nhè, ngòn ngọt, lành lạnh, thơm quá à!!!!!!!!!!!!!!

cuối cùng cũng được nằm trong chăn ấm, the end 1 ngày đáng nhớ!!!!!!!!!!!

( bây giờ đã là 11h50 am_1_11 =>chuẩn bị đi học thui => Have a good day )