Thứ Năm, 30 tháng 9, 2010 0 nhận xét By: maxo'

Bàn về tình yêu :)

Tôi đang có trong mình một thứ cảm xúc rất lạ.
Chưa bao giờ tôi viết 1 thứ gì rõ ràng về điều này trên những blog mang tính công cộng. Đơn giản là n chuyện này tôi thích nghĩ cho riêng mình.
Tôi ko phải là một đứa khờ khạo trong chuyện tình cảm. Thậm chí còn tự thấy là tôi nắm bắt suy nghĩ của người khác khá nhanh. Phần vì tôi khá nhạy cảm, phần vì tôi học đc từ ông anh.

Như thế đâm lại dở, khi nhiều lúc tôi đoán được tụi con trai đang nghĩ gì, chuẩn bị làm gì, và như thế thì mất hết cả bất ngờ. Hay thi thoảng tôi cũng tự nhận biết ra vệ tinh xung quanh mình, mà thường là ko thích thì sẽ có cách để giãn ra.

Quan điểm của tôi về tình yêu, cũng hơi cầu kỳ. Do ảnh hưởng bởi truyện tranh, mẫu người tôi thích là n cậu mặt lạnh, ít nói, n bản chất tình cảm, quan tâm. Thi thoảng ôm đàn guitar hát vu vơ. Hoặc amonica thì trùi ui >"< Tuy nhiên nhiều khi cũng ko khỏi băn khoăn nếu gặp anh chàng nào đó hài hước và biết cách làm tôi vui vẻ. Cũng có lúc hình tượng đổi thành một ai đó quái tính 1 chút,quậy quậy, ưa nhảy nhót. Suy cho cùng lúc nào cũng lạnh lùng như cái bị thì cũng nãn :P Haizz, đã bảo là ảnh hưởng truyện tranh mà :P

Tôi thích sự thoải mái, tự do trong tình yêu. Tôi ko khoái những anh chàng quá galan, sẵn sàng rút tiền túi ra trả trong mọi cuộc ăn chơi, hay nhắn nhiều tin quan tâm quá mức. Tôi ko thích cảm giác bị phụ thuộc vào con trai. Không thích cảm giác bị theo dõi từng bước một. Con gái cũng có những cá tính riêng, và sự bình đẳng riêng, sẽ hay hơn nhiều nếu có sự san sẻ tự nhiên trong mối quan hệ. Chẳng có gì phải ngại ngần:"ê ku, lần này để tớ trả, đừng có lằng nhằng :P"

Tôi ko thích nhìn mấy cô gái ủy mị vì người yêu, ko thích mấy vụ lẽo đẽo, ỷ ôi, vật vã vì mấy tên con jai lăng nhăng, bạo lực ... Thi thoảng tôi phát ghét mấy đứa bạn có người yêu rồi là mất tăm trong tất cả các vụ off hội, rồi những câu chuyện tám ngày nào giờ trở thành giờ tư vấn tình cảm, lắng nghe u sầu, cãi vã và đủ thứ xoay quanh chuyện tình cảm. tôi thấy nhiều bạn gái thật khờ khạo, và tự nhủ, chẳng bao giờ mình như thế.

Tôi cũng kha khá hay săm soi. Rồi tự đánh giá, trầm trồ khen anh này đẹp trai, cặp này đẹp đôi, hay chị kia trắng thế. Trân trọng cái đẹp là hoàn toàn tự nhiên thôi, và cũng có nghĩa tự do ngôn luận, tự do yêu thích :) Tôi thích khi yêu, tôi và người yêu tôi có khoảng trời chung, n mỗi người vẫn có một góc be bé cho riêng mình, cho bạn bè, người thân, các mối quan hệ khác. Tất nhiên, có sự chia sẻ cho nhau về một số thứ trong khoảng trời riêng đó thì càng hay. Vì đó là nơi mỗi người tò mò, muốn khám phá mà ko được, để rồi thích thú mỗi khi khai thác được 1 chút, 1 chút một ^^

Tôi ko phải đứa mặt dày lắm, n cũng thinh thích sự lãng mạng và bất ngờ trong tình yêu. sẽ thú vị lắm đấy, miễn ko lãng nhách là được =)) Tôi ko thích 1 tình yêu quá bình lặng, cãi vã là sự cần thiết, n ko mong nó gay gắt - mong rằng những tranh cãi be bé đó đều được giải quyết, chia sẻ thẳng thắn. Nó là chất xúc tác trong tình yêu, ko thể thiếu!.

Tôi đã từng có cảm xúc của mối tình đầu - nơi có rất nhiều sự tình cờ thú vị, và những kỷ niệm trong sáng rất đẹp. Tôi cất giữ nó trong ngăn kỷ niệm của tôi hồn, trân trọng và nâng niu nó. Nhưng nó sẽ mãi là những kỷ niệm đẹp, còn điều tôi quan tâm hơn là hiện tại. Tôi đã ngẫm nghĩ và rút lại trong 101 điều kiện về người yêu và tóm tắt bằng một vài dòng ngắn ngủi lê the thế này:
- Mạnh mẽ (hơn tôi) - tôi độc lập, n tôi ko thích làm chủ gia đình, suy cho cùng người phụ nữ vẫn muốn có 1 trụ cột để dựa vào. Trụ cột ở đây ko có nghĩa là kiếm nhiều tiền, to béo ... đơn giản là người tôi tin tưởng, có khả năng kéo tôi theo. Uhm, vật vã tìm từ thì thấy dùng kiểu cơn lốc cuốn đi cũng hay ho phết.
- Hài hước, biết đùa, và biết khiến tôi cười, sẽ thật tẻ nhạt nếu phải nhìn cái mặt lạnh như banh, hay ủ rũ cả ngày
- Khiến tôi ghen: tức là tôi yêu và sợ mất họ - cái này ko nên tiêu cực quá, n cần :) tình cảm ở nhiều thang bậc sẽ đỡ nhàm chán và luôn cảm thấy mới mẻ :) - như luôn được yêu như những ngày đầu tiên :P (xời)
- Thành thật - tôi ko nghĩ là muốn trói buộc người yêu, mà tôi mong người đó sẽ thành thật với tôi. Vì cá tính của tôi sẽ ko  gặng hỏi, tôi thường im lặng, ngay cả khi rất thất vọng, ngay cả khi ghen chết đi được, tôi cũng sẽ lặng yên. (ngu ngốc quá ko đây, tôi cũng là người nóng tính, n  những lúc kiểu thế này thì sao mà nai thế ko biết >"<) Đôi khi sẽ ko quá khó để biết những chuyện cần biết, miễn là có quan tâm, vì vậy thành thật thì sẽ bớt bỏ những suy nghĩ linh tinh trong đầu. Nhất là khi ko còn tình cảm với nhau nữa, khi muốn ra đi, tôi mong muốn ít nhất cũng phải có một câu chào tạm biệt - để đơn giản thôi, tôi có thể gật đầu ^^

Tôi yêu tự do, tôi có một cô bạn và 2 đứa từng ấp ủ ... ở vậy nuôi thân, ăn chơi thoải mái. Nhưng tôi biết: tôi muốn yêu thương và được yêu thương. Tôi thích đi dạo chơi với người tôi yêu, đi du lịch khám phá thế giới. Tôi muốn nắm tay anh, muốn được anh ôm khi trời lạnh. Tôi muốn được nấu cơm cho anh ăn (dù chỉ là mấy món đạm bạc trong giới hạn khả năng nấu nướng :D) Tôi muốn chia sẻ với anh những băn khoăn trong cuộc sống, cùng nhau tháo gỡ khó khăn, hay tận hưởng những niềm vui, hạnh phúc. Tôi thích có một gia đình ấm áp, có những đứa trẻ đáng yêu và tôi sẽ dạy chúng những điều tôi biết. và tạo điều kiện cho chúng làm những điều tôi chưa biết, nếu chúng muốn (tất nhiên nó cũng phải hợp pháp, hợp lý :P)

Thật ngạc nhiên là mình viết ra đc dài thế, khi tôi đã ko định nói, thì khó mà khai thác đc, n bản chất con gái thèm tâm sự cũng lắm thứ để kể lắm. Tôi có thói quen ko rót tất cả bí mật cho ai, vì thế bạn bè tôi, mỗi một ai đó, có thể đang nắm giữ một điều gì đó về tôi, cái này tôi học cụ Dumb.

Khi tôi viết ra điều này, trong tôi đang có sự khác lạ, tôi quan tâm đến một người, ngày càng nhiều hơn. N ko có nghĩa là người đó đủ tất cả các tố chất tôi yêu cầu ở trên. Tình cảm mà, khó có thể định hướng cho nó một cái khung cố định. Tôi thích người ấy, lắm thứ đáng yêu mà cũng lắm điều quái gở. Và tôi đã đi theo, tự lúc nào ko biết. Con đường còn dài, và chẳng ai biết được điều gì sẽ đổi thay. Tôi vẫn đang bước về phía trước lẫn lộn những cảm xúc: hồi hộp, lo lắng, hạnh phúc, băn khoăn. chị đã bảo tôi: nếu cảm thấy tình yêu đủ lớn, thì đừng ngại ngần gì cả. (vấn đề là thế nào là đủ lớn T^T)

Khi một bàn tay hơi buông ra, bàn tay kia còn nắm lại, khi 2 bàn tay còn nắm lấy nhau, thì con đường phía trước ko có gì là đơn độc :)