Thứ Bảy, 7 tháng 11, 2009 0 nhận xét By: maxo'

CLB-Gửi những người đồng đội II

07/11/2009
Thân gửi những người bạn của tôi!

Note: Những điều bạn sắp đọc dưới đây hoàn toàn bình thường, ko phải là 1 sự ngạc nhiên nào cả, ko pải là 1 điều gì to tát – 1 sự thật hiển nhiên!

Tôi chọn ngày này để gửi các bạn lá thư này, ngày đánh dấu sự kiện quan trọng, các bạn trở thành thành viên S4S. Thật thú vị khi 1 năm đã trôi qua, cái tên S4S vẫn đang tồn tại bên ngoài tôi, bên cạnh tôi, trong trái tim tôi
Khi tôi nhận ra điều này, tôi phải phì cười thành tiếng, tại sao tôi ko nhận ra sớm hơn! Tôi đã làm chủ nhiệm 1 CLB mang tên S4S hơn 1 năm trời! – 1 việc mà thừa nhận là tôi có mơ ước, tôi có mong muốn, n tôi cũng không nghĩ là mình lại có được,
Có, tôi có sung sướng và tự hào về điều này, đây ko phải là 1 điều ai cũng dễ dàng có được, và thế là tôi dành thời gian cho nó, tôi vun đắp nó, tôi nghĩ về nó, nó là 1 phần trong cuộc sống của tôi. Rạng rỡ trên những niềm vui của tôi, và lặng lẽ trong những nỗi buồn ko nói lên lời. Tôi đam mê nó chăng, uh, có thể lắm, vì cớ gì tôi lại sống vì nó nhiều như thế? (đấy là bản thân tôi tự gán là như thế) Tôi phấn đấu vì cái gì? - ...ko biết phải nói thế nào, nhưng tự bản thân tôi đã gắn cho mình quyền, nghĩa vụ và trách nhiệm sống bên cái tên S4S!
Mỗi ngày, mỗi việc, đều để lại cho tôi nhiều hứng thú. có người hỏi tôi rằng, là chủ nhiệm 1 CLB, chị có hội tụ đầy đủ các kỹ năng hay ko? Các bạn nghĩ sao về câu trả lời? Các bạn kỳ vọng gì ở 1 người chủ nhiệm? Câu trả lời của tôi là không – 1 sự thật hiển nhiên. Tôi là 1 người đầy khiếm khuyết. Tôi nhận ra điều đó, bất chợt thôi, qua những hoạt động cùng S4S ^^ Tôi ko tự tin là mình làm 1 chủ nhiệm tốt, nhưng tôi may mắn có những người anh em bên tôi, tin tưởng tôi và bù lai những khiếm khuyết của tôi. Và đôi khi chợt nhận ra – mình tiến bộ ở 1 điểm gì đó, thật ngỗ nghĩnh và vui không thể tả được - rồi lại cười ngoác miệng 1 mình mới hay ho làm sao!
Và 1 năm qua, làm chủ nhiệm 1 CLB, tôi được cái gì? Tôi có 2 cái bằng khen, S4S có bằng khen! Cái tên S4S – Không ít sinh viên công nghiệp biết đến, so với các CLB khác trong trường - Một hình ảnh được đánh giá tốt - một tâm điểm nhiều người muốn  tìm hiểu. Tôi Từ 1 đứa trẻ biết đứng bấu vào tường để đứng lên, cho đến giờ, đang bước đi trên đôi chân của mình, từng bước, từng bước.  

Điều tôi tự hào ko sai, nhưng tấm vải lụa đẹp đẽ đó đã làm tôi mờ mắt. Tôi sống dưới cái bóng của nó, cố gắng phấn đấu để gìn giữ và tạo dựng nó – 1 cái bóng, 1 lớp vở, và quên mất phần quan trọng nhất của mình: khung xương để tạo nên nó – Tôi ngộ nhận cả mình, tự đeo 1 cái gì đó to tát, trách nhiệm lắm. Tôi mải mê chạy theo nó, kéo những thành viên cùng tôi chạy theo. Và có vẻ như, chúng tôi đã thành công, xây lên một ngôi nhà có mái ngói tươi mới và rực rỡ, nhưng một sự thật là trong căn nhà đó, là những con người đang kiệt sức vì mệt mỏi. Tại sao lại như vậy?, rõ ràng CLB đang có những vấn đề ko tìm được lối thoát, nó vừa đơn giản, vừa bế tắc. Tôi đã tìm kiếm, đã suy nghĩ, đã lật đi lật lại điều đó, nhưng dường như tôi chưa tìm ra được lời giải đáp. Và cũng có lúc, tôi kiệt sức, những gì tôi kỳ vọng lớn lao hơn, nhưng những điều tôi làm được chẳng là bao. Có thể nói ra điều này bản thân tôi cũng thấy xấu hổ, nhưng ko quan trọng nữa rồi, nhận ra sai lầm của mình cũng là 1 điều đáng tự hào đấy chứ :P

Và bất ngờ, tôi tìm ra cho mình một con đường!

Ngày hôm nay, khi đang viết những dòng này, tôi cảm thấy vô cùng thoải mái. Tôi đã nhận ra rằng, tôi vẫn chỉ là 1 đứa trẻ, đang tập đi, nhưng bước chân của tôi đã nhanh hơn, (dù chỉ là chút xíu) Tôi đã có 1 bài học lớn và thấm thía, 1 trải nghiệm chân thực nhất - tập làm 1 người lãnh đạo. Tôi vẫn có lúc bế tắc với S4S, nhưng cũng dễ dàng tìm lại cảm hứng và ý tưởng mỗi lần làm việc về nó. Và tôi lại càng muốn làm cho nó nhiều điều hơn nữa!

Nhưng tôi sẽ dừng lại! Tôi viết lá thư này, gửi tới những thành viên trong gia đình mà tôi yêu quý! Tôi xin rút khỏi chức chủ nhiệm mà bấy lâu nay tôi đã giữ  - quá lâu rồi ^^.
Đây không phải là 1 cách tôi chạy trốn, trong khi tôi chưa để lại cho các bạn cái gì, tựa như 1nền tảng theo đúng nghĩa. Nhưng tôi tin đây là giải pháp tốt nhất cho S4S bây giờ. Bấy lâu nay, tôi nhát gan, lo sợ, nghĩ rằng khi tôi ra đi, ko có ai tiếp bước tôi, S4S sẽ tan rã. Và tôi níu kéo, và càng níu kéo, càng thất bại. Bởi, có lẽ, con đường tôi dẫn các bạn đi quá cũ rồi, giờ đã thành 1lối mòn, và sắp thành đường cụt mất rồi ^^. Tôi cũng vô tình tạo cho các bạn 1 lá chắn, ko vững chắc, nhưng đủ để các bạn tưởng rằng mưa gió ko thể vào đây?
Đã đến lúc – dù tôi nhận ra điều này muộn quá! Tôi cần rút về, với đúng mong muốn của tôi, lui về phía sau, để 1 thế hệ mới tiếp bước tôi, và tôi có thể ngắm nhìn các bạn, đang lớn lên, hay đơn giản là ở 1 nơi nào đó, sau này, tôi biết cái ngôi nhà S4S vẫn đang tồn tại và phát triển, cả trong lẫn ngoài! Trước khi đi, tôi chưa tìm được người thay tôi lãnh đạo S4S, và các bạn sẽ là người quyết định điều đó, n tôi sẽ hoàn thiện kế hoạch giai đoạn đầu, để các bạn có hướng đi ban đầu, khi có sự thay đổi đột ngột này.
Có thể 1 cách nào đó, tôi vẫn dõi theo S4S, vẫn là một người bạn của các bạn, vẫn thi thoảng đến ngồi sinh hoạt cùng các bạn (mong là được hoan nghênh :D) được các bạn mời tham gia những vụ ăn chơi nào đó :D, và có thể đóng góp gì, thì tôi sẵn sàng. Nhưng tôi độc lập với các bạn. Có thể các bạn sẽ đi lên, thành công đó là của các bạn, S4S là của các bạn, sống chết là do các bạn. Tôi độc lập. Tôi có sợ S4S tan rã ko à, có, nhưng tôi ko hối tiếc, còn 1 người là còn sự sống, còn nếu tan rã, thì nó là quy luật. Cũng có thể nó sẽ thành 1 kỷ niệm đẹp, n biết đâu đấy, 1 ngày đẹp trời, nó lại nảy mầm lên sự sống!
Các bạn của tôi, tôi nghĩ rằng, tôi ko phải là 1 chủ nhiệm tốt, n mỗi khi nghĩ về S4S, tôi có 1 tình cảm đặc biệt, mà các bạn nằm trong đó. Cảm ơn các bạn là những người anh em của tôi, dù ít dù nhiều. 1 lời từ chức, ko cần phải dài dòng thế này, n tôi muốn chia sẻ suy nghĩ của tôi, kinh nghiệm, có thể có ích cho các bạn. Chúc các bạn sẽ tiếp tục xây dựng S4S, phát triển, bền vững, chúc các bạn tạo nên 1 thế hệ S4S tươi mới và nhiệt huyết, chúc các bạn thành công trên con đường các bạn đã chọn!

Yêu thương!
Cựu chủ nhiệm CLB