Thứ Bảy, 13 tháng 11, 2010 By: maxo'

Lặng yên

Một ngày dài, với những khoảng lặng. Mình không nghĩ là mình đúng, nhưng cứng đầu, không cho là mình sai. Uhm, nhún thế là đủ rồi. Mình vốn chẳng chịu nổi việc làm khó cho người khác. Nhưng hình như mình càng lùi thì họ càng được thể. Thi thoảng mấy cái quiz rất đúng nhé. Tháng này các mối quan hệ của mình có vấn đề. Thấy người ta nhấn mạnh việc "bị hiểu lầm" - không biết là theo nghĩa nào nữa. Ít ra thì mình sống cũng lành mạnh. Chỉ chưa giải quyết êm thấm được các mối quan hệ xung quanh mình thôi. Này nhé, với đồng nghiệp không dễ chút nào. Mình cũng đã cố gắng hồ hởi, gợi chuyện. Nhưng nhìn kiểu xì xì, xị xị là không chịu nổi. Ờ, cố đến thế thôi, kệ đấy. Phòng ồn ào, đeo tai phone là riêng 1 thế giới. Việc ta ta làm vậy.

Ngẫm ra thấy mình là một đứa hiếu thắng. Hiếu thắng hay không muốn thua chắc cũng dần dần như nhau. Vẫn giữ khư khư quan điểm là họ làm với ta vậy thì ta cũng làm vậy. Giong như 1 cái gương mà người ta soi vào thế nào, người ra sẽ thấy thế. Biết là ko đúng đắn lắm, biết là ích kỷ, biết là bị động. Nhưng vẫn chưa kiểm soát đc. Thậm chí còn biện hộ: chả có gì sai cả.

Đang rất là khó chịu và dấm dứt với mấy thứ mà mình chả hiểu rốt cuộc nó đang đi theo chiều hướng nào, nghĩ về mấy cái tiêu cực nhiều hơn, nghĩ về lựa chọn, lung tung lung tung.

Kệ vậy, tắt máy đi ngủ ...



0 nhận xét:

Đăng nhận xét