Thứ Ba, 9 tháng 8, 2011 By: maxo'

Thơ - Hà Nội, Một chiều mưa


Dạo này mưa nhiều quá, có một đầu thu của mấy năm về trước, mình cũng ngập trong 1 trận mưa, mà mọi cảm xúc như vỡ vụn, một kỷ niệm buồn :)

Chiều Hà Nội, mà sao mưa lâu thế. Gió cồn cào, và chiếc lá cứ rơi, Người tấp nập, mà sao u ám thế, chỉ mình tôi, lơ đãng, giữa trời...

Chiều Hà Nội mà sao buồn đến thế. Đôi cánh ngỡ ngàng, không biết bay về đâu, giữa mùa hè, mà sao lạnh lẽo thế, Bước chân nào, lạc long giữa trời sâu...

Chiều Hà Nội sao mà cô đơn thế, lép tép mặt đường, bọt bong bóng vỡ tan, cành phượng đỏ mà sao phai nhạt thế, lưu bút một thời, cũng nhạt với thời gian...

Chiều Hà Nội, tôi đã ở nơi đây, Đất Hà Thành, đếm những giọt mưa bay, Sao nghe nhói thắt lòng bao tâm trạng. Có vẻ buồn, buồn lắm...buổi chiều nay.

29/7/06

0 nhận xét:

Đăng nhận xét