Chủ Nhật, 21 tháng 11, 2010 By: maxo'

Vẩn vơ

Cái gì đến đã đến. Một ngày không trọn vẹn khi mình cứ phải đắn đo trước quá nhiều lựa chọn, Mình ghét phải quyết định - điểm yếu mà, khi quyết định thì thường phải nghĩ ra rất nhiều thứ - tại sao mình nên làm thế này, ko làm thì sao, ...rồi thấy cái nào cũng quan trọng, cái nào cũng cần thiết, rồi chả quyết nổi - Ờ, điểm yếu của mình là ra quyết định, rất khó khăn ý, như vậy có gọi là nhu nhược ko nhỉ???

Đau hết cả đầu, sống trong tiếng máy khoan gần 1 tháng rồi ấy. Rồi lại lắm thứ linh tinh xung quanh - ngột ngạt, khó chịu ghê cơ. Sáng ra ko ngồi nổi nên đã chọn cách lao động. Xắn tay sắp xếp lại đồ của một ông anh. Hức - Một bài học về việc tôn trọng, mình vẫn còn áy náy vô cùng lúc hum trước, anh ấy nhìn thấy đống đồ bị để lung tung - Uhm, bài học: dù vì lý do gì, là ai, thì đồ cá nhân cần được tôn trọng.

Tưới cây, lau cây, bê cây ra trước cửa phòng khách. Thấy xanh mát hơn, hè hè,  Nóng người lên rồi, má hồng hồng :D

Cuối cùng cũng mua được thẻ nhớ cho mẹ, chiều người lớn khó thật đấy.

Đi thăm thầy giáo, bất đồng quan điểm, với mấy thằng bạn, và nó nghiêm trọng hơn mình tưởng - mình nghĩ mình ko sai đến mức như thế, bực, và chúng nó có thật sự cho đó là lý do chính hay ko. Con bạn gọi điện trách móc ko về nhà nó - đúng là mình đãng trí khi quên mất ko gọi cho nó. Nhưng giá mà nó biết cái thời khóa biểu của mình hơn 1 chút.

Bữa cơm, nảy sinh 1 cái phải nghĩ, phải lo, mà nó lại rất quan trọng chứ, tự nhiên thấy mọi thứ mong manh và mơ hồ làm sao ...

Chiều tối lạnh, lâu lắm mới được nằm thẳng cẳng thoải mái như thế, gió ngoài kia to hơn thì phải, cảm nhận được không khí lạnh lên thật thích. ôm con cún bông và chăn, chẳng muốn đi đâu cả, kệ hết đi, chỉ muốn ngủ thôi, ngủ ngủ ^^ Nhưng rồi lại lôi shaul the sheep ra xem và cười lăn lóc, nhớ ...

Tối đi hóng gió 1 lúc, với U múp míp, cãi nhau, giận dỗi bao nhiêu thì cuối cũng vẫn làm lành đc, ôm cục bông ý, mặc cho gió lạnh lùa về, vẫn ấm áp ^^

Ốc ọt với anh em nhà Ajidafat sau khi xem hề Saclo, vui vui ^^

Cuối ngày vẫn vẩn vơ, với ngần ấy thứ, chưa kể hết :) Viết ra khi tâm trạng còn nặng trĩu, đầu còn đau, lại nhớ ...

0 nhận xét:

Đăng nhận xét